Thiếu đế
Thiếu Đế (chữ Hán: 少帝) là cách gọi của một số vị Hoàng đế Đông Á bị phế truất khi còn nhỏ tuổi, tương đương có Phế Đế, Thương Đế, Mạt Đế, Mạt Chủ, Hậu Chủ.
Việt Nam
- Mai Thiếu Đế (722-723)
- Đinh Thiếu Đế[1] (979-980)
- Trần Thiếu Đế (1398-1400)
Trung Quốc
- Tây Hán Tiền Thiếu Đế (188 TCN–184 TCN)
- Tây Hán Hậu Thiếu Đế (184 TCN–180 TCN)
- Đông Hán Tiền Thiếu Đế (125)
- Đông Hán Hậu Thiếu Đế (189) có thụy hiệu khác là Hoài Vương
- Tào Ngụy Thiếu Đế (254-260)
- Hậu Triệu Thiếu Đế (439) có thụy hiệu khác là Thành Đế
- Lưu Tống Thiếu Đế (423-424)
- Đường Thiếu Đế (710) có thụy hiệu khác là Thương Đế
- Hậu Tấn Thiếu Đế (942-946) có thụy hiệu khác là Xuất Đế
- Nam Tống Thiếu Đế (1274-1276) có tôn hiệu là Cung Đế
Xem thêm
- Hậu Chủ
- Mạt Chủ
- Tiên Chủ
- Động chủ
- Phu Tử
- Quốc mẫu
- Mẫn Đế
- Cung Đế
- Thương Đế
- Cộng Vương
- Tống Thiếu Đế
- Hán Thiếu Đế
Chú thích
- ^ Việt Giám thông khảo tổng luận, Lê Tung, ĐVSKTT.
Đây là trang định hướng liệt kê các bài hay chủ đề về những người có cùng tên gọi. Nếu bạn đến đây từ một liên kết trong một bài, bạn cần quay lại bài đó để sửa lại liên kết đến đúng trang cần thiết.